Tách chiết và xác định conotoxin từ một số loài ốc cối thu thập ở vùng biển Nha trang, Việt Nam
Môi trường biển là một nguồn cung cấp các sản phẩm tự nhiên có hoạt tính sinh học lớn và hiếm trong đó nhiều sản phẩm có các đặc tính cấu trúc mà các sản phẩm tự nhiên ở trên cạn không có. Nghiên cứu về đặc điểm dược học của các sản phẩm này cũng đA kéo theo các phát hiện về nhiều tác nhân có hoạt tính tiềm tàng có thể ứng dụng trong y học lâm sàng [13]. ốc cối (Conidae) là một trong những họ động vật thân mềm lớn ở biển (đặc biệt vùng biển nhiệt đới) với khoảng hơn 700 loài, có nọc độc, bao gồm cả các loài ăn thịt động vật, ăn các loài ốc khác, ăn sâu và thậm chí cả cá [12, 13]. Chúng không chỉ được biết đến bởi vẻ đẹp của vỏ (có thể mua được ở nhiều của hàng bán đồ lưu niệm ở khắp nơi trên thế giới) mà chúng còn được quan tâm bởi các đặc tính sinh học của các chất có trong nọc độc của chúng. Việc tách chiết cũng như làm sáng tỏ cấu trúc của mỗi thành phần từ nọc của chúng đA được bắt đầu từ đầu những năm 1980 và chúng không chỉ giúp ích cho con người trong việc khai thác nguồn dược liệu tự nhiên mà còn đóng góp rất đáng kể cho ngành khoa học thần kinh [1]
Tóm tắt nội dung tài liệu: Tách chiết và xác định conotoxin từ một số loài ốc cối thu thập ở vùng biển Nha trang, Việt Nam
74 33(3): 74-80 Tạp chí Sinh học 9-2011 TáCH CHIếT Và XáC ĐịNH CONOTOXIN Từ MộT Số LOàI ốC CốI THU THậP ở VùNG BIểN NHA TRANG, Việt Nam Lê Thị Bích Thảo, Đoàn Việt Bình, Nguyễn Bích Nhi, Phan Văn Chi Viện Công nghệ sinh học Môi tr−ờng biển là một nguồn cung cấp các sản phẩm tự nhiên có hoạt tính sinh học lớn và hiếm trong đó nhiều sản phẩm có các đặc tính cấu trúc mà các sản phẩm tự nhiên ở trên cạn không có. Nghiên cứu về đặc điểm d−ợc học của các sản phẩm này cũng đA kéo theo các phát hiện về nhiều tác nhân có hoạt tính tiềm tàng có thể ứng dụng trong y học lâm sàng [13]. ốc cối (Conidae) là một trong những họ động vật thân mềm lớn ở biển (đặc biệt vùng biển nhiệt đới) với khoảng hơn 700 loài, có nọc độc, bao gồm cả các loài ăn thịt động vật, ăn các loài ốc khác, ăn sâu và thậm chí cả cá [12, 13]. Chúng không chỉ đ−ợc biết đến bởi vẻ đẹp của vỏ (có thể mua đ−ợc ở nhiều của hàng bán đồ l−u niệm ở khắp nơi trên thế giới) mà chúng còn đ−ợc quan tâm bởi các đặc tính sinh học của các chất có trong nọc độc của chúng. Việc tách chiết cũng nh− làm sáng tỏ cấu trúc của mỗi thành phần từ nọc của chúng đA đ−ợc bắt đầu từ đầu những năm 1980 và chúng không chỉ giúp ích cho con ng−ời trong việc khai thác nguồn d−ợc liệu tự nhiên mà còn đóng góp rất đáng kể cho ngành khoa học thần kinh [1]. Conotoxin là loại độc tố có trong nọc độc của loài ốc cối. Chúng là hỗn hợp các độc tố protein/peptide, enzyme hoặc các phân tử có khối l−ợng thấp mà loài ốc dùng để bắt mồi, cạnh tranh và tự vệ. Đặc tính của conotoxin là chúng có tác dụng khóa chọn lọc điện áp hoặc phối tử của các kênh ion trong quá trình dẫn truyền tín hiệu của tế bào thần kinh nh− ω- MVIIA từ Conus magus bao vây các kênh Ca++ type N; àO-conotoxin, δ-PVIA ức chế sự bất hoạt các kênh Na+, κ-PVIIA t−ơng tác với các kênh K+... nên chúng không chỉ có vai trò quan trọng trong săn bắt con mồi mà còn là công cụ hữu ích trong khoa học thần kinh để xác định đ−ợc các thụ thể nhờ ái lực cao và đặc hiệu của mình [1, 3, 9]. Trong các họ conotoxin, ω- conotoxin là nhóm đ−ợc sử dụng nhiều trong ngành khoa học thần kinh và những lĩnh vực nghiên cứu về chức năng của các dạng kênh Ca++ nh− ω-conotoxin MVIIA từ Conus magus đA phát triển thành thuốc cho điều trị các bệnh giảm đau [1, 4]. Ngoài tác dụng giảm đau, conotoxin còn rất hữu ích cho chỉ định khác trong lâm sàng. Thí dụ κ-conotoxin PVIIA đA đ−ợc chứng minh là làm giảm mức độ nhồi máu cơ tim trong bệnh thiếu máu cục bộ thử nghiệm trên mô hình chuột, thỏ và chó in vivo. Trong thành phần nọc độc của mỗi loài ốc cối có thể chứa đến hơn 200 loại conopeptide do đó −ớc tính sẽ có khoảng từ 50.000 đến 100.000 conopeptide khác nhau có hoạt tính d−ợc học đ−ợc tìm thấy từ tất cả các loài Conus này [1]. Chính vì vậy mà các conopeptide phải rất khác nhau về trình tự amino acid cũng nh− đặc tính d−ợc học. Dựa vào trình tự amino acid, conotoxin có thể đ−ợc phân nhóm thành hai loại lớn là các protein/peptide giàu liên kết disulfide và không giàu disulfide. Trong nhóm peptide giàu disulfide cũng đ−ợc phân loại thành các siêu họ phụ thuộc vào liên kết disulfide. Hầu hết các conopeptide có cấu trúc gồm từ 12 đến 30 amino acid và có từ 2 đến 4 cầu disulfide. Trong siêu họ đó, mỗi conotoxin khác nhau sẽ có đích tác dụng khác nhau bởi vậy mà ng−ời ta tiếp tục phân nhỏ thành các họ phụ thuộc vào đặc tính sinh d−ợc. Với sự phong phú đa dạng nh− vậy nh−ng cho đến nay chỉ một ít trong số đó đA xác định đ−ợc đặc tính cụ thể. Vì vậy, nghiên cứu về conotoxin ngày càng đ−ợc chú trọng quan tâm nhiều hơn. Tại Việt Nam, những nghiên cứu về nọc độc của loài ốc cối mới chỉ đ−ợc tiến hành trong hai năm qua và đây là những nghiên cứu b−ớc đầu về khảo sát và xác định các 75 protein/pepdide độc có trong nọc của 8 loài ốc cối đ−ợc thu thập tại vùng biển Nha Trang. I. PHƯƠNG PHáP NGHIÊN CứU 1. Vật liệu Tám loài ốc cối đA đ−ợc thu thập tại vùng biển Nha Trang, Khánh Hòa, Việt Nam và định loài tại Viện Hải d−ơng học gồm: Conus betulinus, Conus caracteristicus, Conus litteratus, Conus marmoreus, Conus quericus, Conus striatus, Conus textile và Conus vexillum. Các hóa chất dùng trong giải phẫu, tách chiết và phân tích protein: acetonitrile (ACN, J.T Baker), Tris-HCl, Trifluoro acetic acid (TFA, Fluka), formic acid (FA), methanol (Merck), cột sắc ký Vydac C18 (4,6 ì 250 mm và 75 àm ì 150 mm), hóa chất điện di SDS-PAGE (Bio-Rad), Trypsin (Sigma-Aldrich). Động vật thí nghiệm: Chuột nhắt trắng dòng Swiss, tất cả đều là chuột đực, trọng l−ợng 25- 30 g mua từ Viện Vệ sinh Dịch tễ Trung −ơng. Các thức ăn, n−ớc uống đều dùng theo chỉ dẫn của nơi cung cấp. 2. Ph−ơng pháp a. Thu nhận cơ quan chứa nọc độc Đập vỡ vỏ ốc bằng búa và rửa sạch phần thịt ốc. Giải phẫu để bộc lộ phần bầu độc và ống độc theo ph−ơng pháp của Cruz và nnk. (1976) [6]. b. Tách chiết các protein từ nọc độc Bầu độc và ống độc đ−ợc cắt nhỏ, nghiền mịn trong nitơ lỏng và chiết trong đệm 30% ACN và 0,1% TFA theo tỉ lệ 3: 1 (đệm: mẫu), lắc 16 h ở 4oC. Ly tâm 12000 vòng/phút trong 30 phút ở 4oC, thu dịch nổi. Mẫu đ−ợc chiết 2 lần. Các protein từ phần dịch nổi đ−ợc đông khô chân không và cất giữ ở -25oC cho các thí nghiệm sau. c. Hoạt tính sinh học Xác định hoạt tính giảm đau của dịch chiết từ nọc độc theo ph−ơng pháp của Zhang đ−ợc thử nghiệm trên chuột nhắt trắng [16]. Mỗi con chuột đ−ợc tiêm vào xoang bụng 30 àl dịch chiết protein hoặc là dung dịch muối sinh lý. Sau 15 phút tiêm dịch chiết protein, chuột đ−ợc gây đau bằng formalin (3,7%) với liều tiêm 15 àl vào một chân sau. Bắt đầu đếm số lần chuột liếm chân ngay sau khi gây đau và ghi theo chu kỳ 5 phút/lần. Giai đoạn s−ng tấy đ−ợc xác định từ phút thứ 20 đến 30. Mỗi loại peptide đ−ợc thử nghiệm trên 3 con chuột (n = 3). d. Tinh sạch protein bằng sắc ký ng−ợc pha trên hệ HPLC và phân tích SDS-PAGE Nọc độc trong dịch chiết thô đ−ợc phân tách trên cột phân tích Vydac C18 (4,6 mm ì 250 mm). Dịch chiết sau khi thu đ−ợc hòa trong đệm 30% CAN và 0,1 % TFA. 100 àl dịch chiết thô (khoảng 1 mg) đ−ợc đ−a lên cột và đ−ợc thôi ra với tốc độ dòng 0,5 ml/phút, gradient tuyến tính từ 0-90% ACN/0,1% TFA trong 60 phút, thu mỗi phân đoạn protein 1ml và giữ ở 4oC. Kiểm tra SDS-PAGE các phân đoạn protein theo ph−ơng pháp của Laemmli (1970) [10]. e. Nhận diện protein bằng sắc ký kết nối khối phổ nanoLC/MS Dịch chiết sau đó đ−ợc làm khô chân không và phân tích phổ khối trên hệ thống sắc ký lỏng kết nối khối phổ nanoLC/MS. LC/MS các mẫu đ−ợc tiến hành trên cột Vydac C18 (75 àm ì 150 mm) với dung môi A (0,1% FA) và dung môi B (0,1% FA, 85% ACN), tốc độ dòng 30 (l/phút. Mẫu đ−ợc thôi ra khỏi cột sắc ký sau đó đ−ợc ion hóa bằng nguồn ESI của máy khối phổ QSTAR XL xác định phổ khối. Phổ TOF-MS thu đ−ợc đ−ợc phân tích bằng phần mềm Analyst QS. Sau đó, giá trị phổ khối (Da) đ−ợc tìm kiếm theo ph−ơng pháp tiêu chuẩn mass fingerprinting trên Expasy của Thuỵ Sĩ [ tools/tagident.html] với ứng dụng TagIdent để xác định peptide. II. KếT QUả Và THảO LUậN 1. Tách chiết protein/peptide từ nọc độc của các loài ốc cối (Conus) Tám loài ốc cối sau khi loại bỏ vỏ và phần thịt, bầu độc và ống độc đ−ợc tách riêng, nghiền nhỏ và chiết với đệm chiết 3 lần. Phần dịch nổi đ−ợc cất giữ ở -25oC cho tinh sạch và xác định hoạt tính. Các thành phần protein trong cơ quan độc (bầu độc và ống độc) của các loài ốc cối sau khi tách chiết thô đ−ợc kiểm tra SDS-PAGE. Cơ quan độc gồm bầu độc và ống độc của loài ốc cối C. vexillium (hình 1A) là nơi chứa nọc độc của ốc cối với nhiều loại protein/peptide có hoạt tính sinh d−ợc học. Hình 1B là kết quả phân tích các protein/peptide có trong dịch chiết nọc độc bằng SDS-PAGE của 8 loài ốc cối: 76 C. striatus, C. textile, C. quericus, C. vexillum, C. caracteristicus, C. betulinus, C. litteratus và C. marmoreus. Thành phần protein trong nọc độc ở tất cả các mẫu ốc khá đa dạng, khác nhau cả về số l−ợng, thành phần trong đó các protein/peptide có khối l−ợng thấp hơn 14 kDa chiếm chủ yếu. Kết quả này rất phù hợp bởi các độc tố trong nọc độc của ốc là độc tố thần kinh và th−ờng có khối l−ợng phân tử nhỏ. Hoạt tính giảm đau của dịch chiết từ nọc độc đ−ợc xác định theo ph−ơng pháp của Zhang đ−ợc thử nghiệm trên chuột nhắt trắng và kết quả cho thấy nọc từ 8 loài ốc cối đều có tác dụng giảm đau ở chuột đ−ợc gây viêm và làm đau bằng formalin. Sau khi gây viêm bằng formalin, chuột phản ứng với các cảm giác đau rát bằng cách liếm gan bàn chân, chỗ trực tiếp đâm mũi kim tiêm và bơm formalin vào. Thời gian chuột (đ−ợc tiêm nọc của các loài ốc khác nhau, tiêm dung dịch muối sinh lý và tiêm thuốc gây tê thông dụng) liếm chân đ−ợc ghi lại theo chu kỳ 5 phút một lần (hình 2). Hình 1. Điện di đồ protein từ nọc độc của ốc cối A. Phần bầu độc và ống độc của loài ốc cối C. vexillum; B. SDS-PAGE của các protein/peptidee tách chiết từ cơ quan độc của 8 loài ốc cối C. striatus, C. textile, C. quericus, C. vexillum, C. caracteristicus, C. litteratus, C. betulinus và C. marmoreus theo thứ tự từ đ−ờng 1-8 Hình 2. Hoạt tính giảm đau của nọc ốc cối Trong tất cả các loài đA thử nghiệm (ngoại trừ nọc của ốc cối C. litteratus), chúng đều có tác dụng giảm đau nh− lidocain (một loại thuốc gây tê đ−ợc sử dụng rộng rAi trên thị tr−ờng). So sánh giữa nọc độc của các loài thì tác dụng giảm đau của 3 loài C. betulinus, C. vexillum và C. striatus xuất hiện sớm hơn các loài còn lại và đ−ợc duy trì t−ơng đối tốt trong thời gian thí nghiệm. Sự khác biệt này có thể là do đặc tính của các loài bởi trong nọc độc của mỗi loài có thể có từ 50-200 loại protein/peptide độc khác nhau và hàm l−ợng của mỗi loại cũng khác nhau B A ống độc Bầu độc kDa 1 2 M 3 4 5 6 7 8 25 18 14,4 35 45 NaCl Lidocain C. betulinus C. litteratus C. quericus C. vexillum C. caracteristicus C. textile C. striatus C. marmoreus T hờ i g ia n ch uộ t li ếm c hâ n (s ) 70 60 50 40 30 20 10 0 Thời gian sau khi tiêm formalin (phút) 0 5 10 15 20 25 30 35 40 45 50 55 77 [13]. Vì vậy, việc phân tách và xác định thành phần các loại protein/peptide có trong nọc của mỗi loài ốc cối là rất cần thiết để có thể khai thác chúng một cách có hiệu quả. 2. Tinh sạch và xác định độc tố Dịch chiết thô từ cơ quan độc của các loài ốc cối đ−ợc tiến hành sắc ký ng−ợc pha trên hệ HPLC qua cột Vydac C18. Các phân đoạn protein thu đ−ợc đ−ợc đông khô chân không và đo khối trên hệ thống sắc ký lỏng kết nối khối phổ nanoLC/MS. Phổ TOF-MS thu đ−ợc đ−ợc phân tích bằng phần mềm Analyst QS. Sau đó, giá trị phổ khối (Da) đ−ợc tìm kiếm theo ph−ơng pháp tiêu chuẩn mass fingerprinting trên Expasy (Thuỵ Sĩ) với ứng dụng TagIdent để xác định peptide. Đây là ph−ơng pháp xác định peptide theo dấu hiệu về khối l−ợng và pI của các peptide và đặc biệt vẫn có thể dễ dàng nhận diện đ−ợc protein từ chỉ riêng thông tin này. Một đặc điểm nữa là chúng th−ờng chỉ nhận diện đ−ợc các peptide có khối l−ợng nhỏ d−ới 3500 Da nên rất phù hợp với việc xác định các conopeptide của ốc cối. Kết quả thu đ−ợc khi phân tích hệ protein/peptide trong nọc độc của 8 loài ốc cối đều đA nhận diện đ−ợc một số conotoxin đA đ−ợc công bố bởi các tác giả khác trên thế giới [17]. Cụ thể là trong nọc độc của loài C. litteratus đA xác định đ−ợc omega-conotoxin MVIIA (khối l−ợng 2639 Da), omega-conotoxin MVIIC (khối l−ợng 2749 Da) là các conotoxin đặc hiệu với các kệnh Ca++ type N, thuộc siêu họ O với 3 cầu disulfide và với 26 amino acid. Một sản phẩm peptide đ−ợc tổng hợp phiên bản của CTX-MVIIA (ziconotide) đA đ−ợc cơ quan quản lý d−ợc phẩm và thực phẩm (FDA) của Mỹ chấp thuận cho thử nghiệm các loại đau mAn và đau cấp. Ngoài ra trong nọc của C. litteratus còn phát hiện có delta-conotoxin TxVIA (3034.2 Da) thuộc siêu họ O, họ delta, còn conotoxin Y- PIIIE thuộc siêu họ M, họ ϕ và cấu trúc peptide gồm 3 liên kết disulfide. Trong nọc độc của loài ốc cối C. textile đA phát hiện có omega-conotoxin TxVII, delta- conotoxin TxVIA. Loài C. marmoreus cũng có omega-conotoxin SVIA (SVIA), SVIB, delta- conotoxin SVIE (SVIE) t−ơng tự nh− các peptide đA phát hiện đ−ợc ở loài C. striatus và delta - CTxVIA giống nh− ở loài C. textile đồng thời cũng phát hiện cả độc tố àO-MrVIB (độc tố đA đ−ợc tổng hợp hóa học và có hoạt tính giảm đau kéo dài hơn Lidocain 7-8 lần). Các loài còn lại nh− C. caracteristicus đA nhận diện đ−ợc conotoxin Ca 1.1 thuộc siêu họ A với khối l−ợng phân tử là 1875 Da và có 2 cầu disulfide. Loài C. quercinus có độc tố Qc 1.1c (kích th−ớc 2333 Da) và Qc 1.2 đều thuộc siêu họ A. ở loài C. betulinus đA phát hiện đ−ợc Be 1.1 (2140 Da), Be 1.2 (1694 Da) cũng thuộc siêu họ A với 2 liên kết disulfide. Còn ở loài C. vexillum đA phát hiện đ−ợc VxVIA (2778 Da) và VxVIB (3821 Da) đều thuộc siêu họ O1 với 3 liên kết disulfide [10]. Riêng loài C. striatus đA nhận diện đ−ợc nhiều nhất và hình ảnh phân tách, nhận diện phổ khối của một số peptide đ−ợc thể hiện trên hình 3 và bảng 1. Bảng 1 Dữ liệu về các protein/peptide xác định đ−ợc trong nọc của ốc cối C. striatus Đỉnh, KL/ĐT (m/z) Điện tích (z) KLPT đo đ−ợc KLPT tính toán Cầu S-S Tên protein Dạng đ−ợc cải biến 477,78 3 1431,3 1432 2 Alpha-conotoxin S1.1; -NH2 483,68 3 1448,1 1448 2 Alpha-conotoxin S1.1. -NH2; hyP 725,09 2 1448,2 1448 2 Alpha-conotoxin S1.1. -NH2; hyP 728,66 2 1457,3 1457 2 Alpha-conotoxin S1A -NH2 738,11 2 1475,2 1475 2 Alpha-conotoxin S1A -NH2; hyP 492,69 3 1475,1 1475 2 Alpha-conotoxin S1A -NH2; hyP 832,34 3 2495,01 2495 3 Omega-conotoxin SVIA -NH2; hyP 907,13 3 2718,4 2718 3 Omega-conotoxin SO-3 -NH2 912,78 3 2735,3 2735 3 Omega-conotoxin SO-3 -NH2; hyP 1105,6 3 3313,8 3314 3 Delta-conotoxin SVIE Ghi chú: KL/ĐT. Khối l−ợng/điện tích; KLPT. Khối l−ợng phân tử. 78 Hình 3. Sắc ký đồ conotoxin từ Conus striatus Alpha-conotoxin S1.1 (S1.1); Omega-conotoxin (SVIA); Đơn vị khối (Da); A. Sắc ký đồ HPLC của dịch chiết thô từ nọc ốc cối C. striatus qua cột Vydac C18 (4,6 mm ì 250 mm, kích th−ớc hạt 5 àm); B, C. Phổ khối của peptide Alpha-conotoxin S1.A và S1.1 thu đ−ợc sau khi phân tích phân đoạn có đỉnh với đơn vi khối 1475 và 1482 ở trên hình A qua cột Vydac C18 (75 àm ì 150 mm) và đo phổ TOF-MS. Hình 3 và bảng 1 là kết quả minh họa xác định đ−ợc một số protein/peptide có trong dịch chiết từ nọc độc của loài ốc cối C. striatus. Bằng ph−ơng pháp sắc ký ng−ợc pha trên hệ HPLC lần 1 và lần 2 là sắc ký ng−ợc pha trên hệ nanoLC kết hợp đo phổ TOF-MS, đA xác định đ−ợc một số conopeptide có khối l−ợng t−ơng tự nh− các protein/peptide đA đ−ợc xác định là α- conotoxin S1.1 (S1.1); àomega-conotoxin SO-3 (MrSO-3); delta-conotoxin SVIE (SVIE); alpha- conotoxin S1A (S1A); à-omega-conotoxin SVIA (MrSVIA). à-omega thuộc siêu họ O cũng đ−ợc biết đến nh− là à-conotoxin của siêu họ M làm ức chế các kênh Na+. Các conotoxin đ−ợc nhận diện trong nọc của loài ốc C. striatus này cũng chính là các protein/peptide đA đ−ợc nhiều nhà khoa học trên thế giới công bố [5, 6]. Ngoài ra, trong số các trình tự protein/peptide thu đ−ợc ở phần ống độc cũng nhận dạng đ−ợc rất nhiều trình tự peptide khá giống với trình tự các peptide độc từ nọc của một số loài khác nh− rắn châu Phi, rắn hổ mang bành, bọ cạp, cấu trúc của các kênh Na, K, cấu trúc của protein gắn kết với acetylcholine [9]. Đây chính là sự đa dạng phức tạp của nọc độc ốc cối không chỉ về số l−ợng mà còn cả các thành phần độc tố. Mặc dù các số liệu thu đ−ợc còn hạn chế nh−ng chúng cũng chứng tỏ thành phần độc tố của mỗi loài ốc cối rất đa dạng và phong phú. Hầu hết các độc tố phát hiện đ−ợc đều đặc tr−ng bởi các liên kết giàu cysteine. Với các protein có kích th−ớc nhỏ hơn 2 kDa đặc tr−ng có 4 cystein với 2 cầu disulfide (alpha-conotoxin S1.1, alpha- conotoxin S1A) còn protein lớn hơn 2 kDa có Thời gian thôi protein (phút) A 21 4 (m A U ) 100% % C H 3C N A B C 79 thể có 3 (omega-conotoxin SVIA, delta- conotoxin SVIE) hay 4 cầu disulfide. Chức năng sinh học của các peptide giàu cysteine liên quan mật thiết đến các cầu nối disulfide [6]. Hơn nữa, cầu này còn đại diện cho bộ khung cấu trúc của peptide đó và vì thế chúng t−ơng đối ổn định. Mặc dù vậy, để có thể khẳng định chính xác trình tự và cấu trúc của các conotoxin này, các protein cần đ−ợc phân tích phổ bằng các ph−ơng pháp phổ khối MS/MS kết hợp với xác định trình tự cDNA, giải trình tự theo ph−ơng pháp Edman hoặc kết hợp các ph−ơng pháp này. Ngoài các conotoxin đA nhận diện đ−ợc ở trên, còn rất nhiều protein khác có kích th−ớc nhỏ t−ơng tự nh− kích th−ớc chung của conotoxin nh−ng vẫn ch−a nhận diện đ−ợc là do sự phức tạp của thành phận nọc độc, sự thiếu hụt các dữ liệu về DNA. Một trở ngại nữa đối với việc làm sáng tỏ cấu trúc của các độc tố peptide là do chúng có kích th−ớc quá nhỏ chỉ với khoảng từ 10 đến 80 amino acid, liên kết disulfide có thể lên đến 5 và một số loại có sự cải biến sau phiên mA cao độ [15]. Tuy nhiên, với các kết quả thu đ−ợc bằng ph−ơng pháp nghiên cứu này cũng mở ra h−ớng nghiên cứu khả quan về sự đa dạng của các độc tố thần kinh có nguồn gốc từ tự nhiên cũng nh− chủ động tạo ra các nguồn d−ợc liệu bằng công nghệ DNA tái tổ hợp. III. KếT LUậN ĐA thu thập và tách chiết đ−ợc cơ quan độc (bầu độc và ống độc) của 8 loài ốc cối của Việt Nam: Conus betulinus, Conus caracteristicus, Conus litteratus, Conus marmoreus, Conus quericus, Conus striatus, Conus textile, Conus vexillum và xác định đ−ợc cả 8 loài đều có độc tính và có tác dụng giảm đau trên chuột. ĐA tinh sạch và nhận dạng đ−ợc một số conotoxin đặc tr−ng có trong nọc độc của các loài ốc cối và các protein/peptide này đều có cấu trúc giàu cystein với 2 hoặc 3 liên kết disulfide nh− omega-conotoxin MVIIA, delta-Conotoxin TxVIA, omega-conotoxin SVIA, SVIB, Alpha- conotoxin S1.1, (Omega-conotoxin SO-3, Delta- conotoxin SVIE. Lời cảm ơn: Công trình đ−ợc hỗ trợ kinh phí của đề tài “Nghiên cứu tạo conotoxin tái tổ hợp và thử nghiệm hoạt tính giảm đau” cấp Viện Khoa học và Công nghệ Việt Nam, 2011-2012. TàI LIệU THAM KHảO 1. Becker S. and Terlau H., 2008: Toxins from cone snails: properties, applications and biotechnological production. Appl Microbiol Biotechnol, 79: 1-9. 2. Benjamin V. J., 2005: Inferring the mode of speciation in Indo-West Pacific Conus (Gastropoda: Conidae). J. Biogeogr, 32: 1429-1439. 3. Bruce G. L., David W. S., David K., John D., Ken R. G., Narmatha S., Zeinab K., 2006: Therapeutic applications of conotoxins that target the neuronal nicotinic acetylcholine receptor. Toxicon, 48(7): 810-829. 4. Bulaj G., Olivera B. M., 2008: Folding of conotoxins: Formation of the native disulfide bridges during chemical synthesis and biosynthesis of Conus peptides. Antioxid Redox Signal, 10(1): 141-156. 5. Corpuz G. P. et al., 2005: Definition of the M-conotoxin superfamily: Characterization of novel peptides from molluscivorous Conus venoms. Biochemistry, 44 (22): 8176-8186. 6. Daly N. L., Craik D. J., 2009: Structural Studies of Conotoxins IUBMB Life, 61: 144- 150. 7. Daly N. L., Ekberg J. A., Thomas L., Adams D. J., Lewis R. J. and Craik D. J., 2004: Structures of muO-conotoxins from Conus marmoreus. I nhibitors of tetrodotoxin (TTX)-sensitive and TTX- resistant sodium channels in mammalian sensory neurons. J. Biol. Chem., 279(24): 25774-25782. 8. Han Y. H. et al., 2006: Characterization of novel M-superfamily conotoxins with new disulfide linkage. FEBS J., 273: 4972-4982. 9. Heinemann S. H. and Leipold E., 2007: Conotoxins of the O- superfamily affecting voltage-gated sodium channels. Cell Mol Life Sci, 64: 1329-1340. 10. Laemmli U. K., 1970: Cleavage of Structural Proteins during the Assembly of the Head of Bacteriophage T4. Nature, 227: 680-685. 80 11. Loughnan M. et al., 2006: Novel alpha D- conopeptides and their precursors identified by cDNA cloning define the D-conotoxin superfamily. J. Biol. Chem., 281: 24745- 24755. 12. Milne T. J., 2008: PhD thesis (Australia). 13. Pi C. et al., 2006: Diversity and evolution of conotoxins based on gene expression profiling of Conus litteratus. Genomics, 88: 809-819. 14. Saravanan R., Sambasivam S., Shanmugam A., Kumar D. S., Vanan T. T. and Nazeer R. A., 2009: Isolation, purification and biochemical characterization of conotoxin from Conus figulinus Linnaeus (1758). Indian J. Biotechnol, 8: 266-271. 15. Ueberheide B. M., Fenyo D., Alewood P. F. and Chail B. T., 2009: Rapid sensitive analysis of cysteine rich peptide venom components. PNAS, 106(17): 6910-6915. 16. Zhang M. M. et al., 2007: Structure/function characterization of micro- conotoxin KIIIA, an analgesic, nearly irreversible blocker of mammalian neuronal sodium channels. J. Biol. Chem., 282(42): 30699-30706. 17. 18. EXTRACTION AND IDENTIFICATION OF CONOTOXINS FROM SEVERAL CONUS COLLECTED IN NHA TRANG COAST, VIETNAM Le Thi Bich Thao, Doan Viet Binh, Nguyen Bich Nhi, Phan Van Chi SUMMARY Venoms of Conus contain a cocktail of peptides that mainly target different voltage- and ligand-gated ion channels (commonly known as conopeptides or conotoxins), therefore they are classified as neuropeptides. Due to their extraordinary pharmacological properties, conopeptides gained increasing interest in recent years. We extracted and identified some conotoxins from eight Cone snails collected in Nha Trang coast (Vietnam): C. betulinus, C. caracteristicus, C. litteratus, C. Marmoreus, C. quericus, C. striatus, C. Textile and C. vexillum. Venoms from eight conus species were dissected and extracted. The extracted crude venoms were tested for analgesic activity on mice. On the hand, these crude venoms were initially separated on a Vydac C18 columm. The fractions were then separated on nanoLC chromatography system combined with tandem mass spectrometry to identify conotoxins. The results showed that venoms of eight Cone snails were found to produce analgesic activity in the formalin test and among them. The extracted crude venoms were tested analgesic activity on mice. The venoms of C. betulinus, C. vexillum, C. caracteristicus, C. textile and C. quericus gained higher analgesic activity than that of remained species. In each species, several toxic proteins/peptides were identified and the sequences of that are similar to toxic components of Conus species. The identified conotoxins were disulfide- rich conopeptides containing 4 or 6 cysteines based on published data. Keywords: Conotoxin, Conus, venoms. Ngày nhận bài: 27-4-2011
File đính kèm:
- tach_chiet_va_xac_dinh_conotoxin_tu_mot_so_loai_oc_coi_thu_t.pdf