Tóm tắt Luận án Thực trạng ô nhiễm môi trường, sức khoẻ người lao động và hiệu quả biện pháp can thiệp tại làng nghề tái chế kim loại văn môn, Yên phong, Bắc Ninh

Bắc Ninh là một tỉnh có rất nhiều làng nghề truyền thống, trong đó xã Văn

Môn, huyện Yên Phong chuyên về tái chế kim loại được hình thành từ lâu đời. Bên

cạnh những lợi ích về mặt kinh tế, việc tái chế kim loại đã gây ô nhiễm môi trường và

ảnh hưởng đến sức khỏe người lao động. Tại Việt Nam đã có rất nhiều nghiên cứu về

môi trường và sức khỏe của người lao động tại các làng nghề, nhưng mới chỉ chủ yếu

dừng ở mức độ mô tả các tác động của yếu tố trên, những nghiên cứu về các biện pháp

can thiệp cụ thể và phù hợp còn đang thiếu, đặc biệt là những nghiên cứu gắn với bối

cảnh làng nghề tái chế kim loại. Với những lý do trên, chúng tôi thực hiện đề tài

"Thực trạng ô nhiễm môi trường, sức khoẻ người lao động và hiệu quả biện pháp

can thiệp tại làng nghề tái chế kim loại Văn Môn, Yên Phong, Bắc Ninh" nhằm ba

mục tiêu:

1. Đánh giá thực trạng môi trường lao động trong các cơ sở tái chế kim loại tại xã

Văn Môn, huyện Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh năm 2013.

2. Mô tả tình hình sức khỏe, cơ cấu bệnh tật và mức độ thấm nhiễm kim loại nặng

ở người lao động trong các cơ sở tái chế kim loại tại xã Văn Môn, huyện Yên

Phong, tỉnh Bắc Ninh năm 2013.

3. Đánh giá hiệu quả các biện pháp giáo dục, truyền thông và áp dụng công nghệ

xử lý khí thải tiên tiến trong các cơ sở tái chế kim loại tại xã Văn Môn, huyện

Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh năm 2013 - 2014.

pdf 27 trang dienloan 6980
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Tóm tắt Luận án Thực trạng ô nhiễm môi trường, sức khoẻ người lao động và hiệu quả biện pháp can thiệp tại làng nghề tái chế kim loại văn môn, Yên phong, Bắc Ninh", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên

Tóm tắt nội dung tài liệu: Tóm tắt Luận án Thực trạng ô nhiễm môi trường, sức khoẻ người lao động và hiệu quả biện pháp can thiệp tại làng nghề tái chế kim loại văn môn, Yên phong, Bắc Ninh

Tóm tắt Luận án Thực trạng ô nhiễm môi trường, sức khoẻ người lao động và hiệu quả biện pháp can thiệp tại làng nghề tái chế kim loại văn môn, Yên phong, Bắc Ninh
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO BỘ Y TẾ 
VIỆN VỆ SINH DỊCH TỄ TRUNG ƯƠNG 
-----------------------*----------------------- 
TRẦN VĂN THIỆN 
THỰC TRẠNG Ô NHIỄM MÔI TRƯỜNG, 
SỨC KHOẺ NGƯỜI LAO ĐỘNG 
VÀ HIỆU QUẢ BIỆN PHÁP CAN THIỆP 
TẠI LÀNG NGHỀ TÁI CHẾ KIM LOẠI 
VĂN MÔN, YÊN PHONG, BẮC NINH 
CHUYÊN NGÀNH: Y TẾ CÔNG CỘNG 
MÃ SỐ: 62 72 03 01 
TÓM TẮT LUẬN ÁN TIẾN Y TẾ CÔNG CỘNG 
HÀ NỘI - 2016
CÔNG TRÌNH ĐƯỢC HOÀN THÀNH TẠI: 
VIỆN VỆ SINH DỊCH TỄ TRUNG ƯƠNG 
Người hướng dẫn khoa học: 1. PGS. TS Nguyễn Huy Nga 
 2. PGS. TS Nguyễn Thị Hồng Hạnh 
Phản biện 1: PGS.TS Nguyễn Thị Thu 
 Đại học Y Hà Nội 
Phản biện 2: PGS.TS Nguyễn Bích Diệp 
 Viện SKNN và MT 
Phản biện 3: PGS.TS Nguyễn Đức Trọng 
 Trường đào tạo Bảo hiểm xã hội 
Luận án sẽ được bảo vệ trước Hội đồng chấm luận án cấp Viện tổ chức tại 
Viện Vệ sinh dịch tễ Trung ương vào hồi ... giờ ..., ngày ... tháng ... năm 2016 
Có thể tìm luận án tại: 1. Thư viện Quốc gia 
 2. Thư viện Viện Vệ sinh Dịch tễ Trung ương 
1 
ĐẶT VẤN ĐỀ 
Bắc Ninh là một tỉnh có rất nhiều làng nghề truyền thống, trong đó xã Văn 
Môn, huyện Yên Phong chuyên về tái chế kim loại được hình thành từ lâu đời. Bên 
cạnh những lợi ích về mặt kinh tế, việc tái chế kim loại đã gây ô nhiễm môi trường và 
ảnh hưởng đến sức khỏe người lao động. Tại Việt Nam đã có rất nhiều nghiên cứu về 
môi trường và sức khỏe của người lao động tại các làng nghề, nhưng mới chỉ chủ yếu 
dừng ở mức độ mô tả các tác động của yếu tố trên, những nghiên cứu về các biện pháp 
can thiệp cụ thể và phù hợp còn đang thiếu, đặc biệt là những nghiên cứu gắn với bối 
cảnh làng nghề tái chế kim loại. Với những lý do trên, chúng tôi thực hiện đề tài 
"Thực trạng ô nhiễm môi trường, sức khoẻ người lao động và hiệu quả biện pháp 
can thiệp tại làng nghề tái chế kim loại Văn Môn, Yên Phong, Bắc Ninh" nhằm ba 
mục tiêu: 
1. Đánh giá thực trạng môi trường lao động trong các cơ sở tái chế kim loại tại xã 
Văn Môn, huyện Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh năm 2013. 
2. Mô tả tình hình sức khỏe, cơ cấu bệnh tật và mức độ thấm nhiễm kim loại nặng 
ở người lao động trong các cơ sở tái chế kim loại tại xã Văn Môn, huyện Yên 
Phong, tỉnh Bắc Ninh năm 2013. 
3. Đánh giá hiệu quả các biện pháp giáo dục, truyền thông và áp dụng công nghệ 
xử lý khí thải tiên tiến trong các cơ sở tái chế kim loại tại xã Văn Môn, huyện 
Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh năm 2013 - 2014. 
Những đóng góp mới của luận án 
Kết quả của luận án sẽ là cơ sở khoa học cho các giải pháp can thiệp trong 
phòng chống ô nhiễm môi trường, bảo vệ và nâng cao sức khoẻ người lao động, một 
trong những ưu tiên trong sự nghiệp bảo vệ môi trường, chăm sóc bảo vệ sức khoẻ 
người lao động của ngành Y tế nói riêng, của Đảng và Nhà nước nói chung. 
Luận án gồm 134 trang, 65 bảng, 5 biểu đồ và 93 tài liệu tham khảo, trong đó 
có 23 tài liệu nước ngoài. Về bố cục, phần đặt vấn đề 2 trang, tổng quan tài liệu 39 
trang, đối tượng và phương pháp nghiên cứu 19 trang, kết quả nghiên cứu 41 trang, 
bàn luận 30 trang, kết luận 2 trang, khuyến nghị 1 trang. 
2 
CHƯƠNG 1. TỔNG QUAN TÀI LIỆU 
1.1. Tình hình ô nhiễm môi trường tại các làng nghề tái chế kim loại 
Ô nhiễm môi trường không khí do khói, bụi thường thấy ở hầu hết các làng 
nghề tái chế kim loại. Nguồn ô nhiễm môi trường không khí thường xuất phát từ các 
hoạt động công nghiệp, giao thông vận tải và sinh hoạt hàng ngày, trong đó nguồn gây 
ô nhiễm do sản xuất công nghiệp - tiểu thủ công nghiệp là chủ yếu. 
Bên cạnh đó, ô nhiễm nước thải cũng là một vấn đề thường gặp tại các làng 
nghề tái chế kim loại. Lượng nước thải sản xuất tại đây thường không lớn, nhưng lại 
chứa nhiều chất độc hại như kim loại nặng (Zn, Fe, Cr, Ni), dầu mỡ công nghiệp. 
Nước thải của một số làng nghề có hàm lượng các kim loại nặng như Cr6+, Zn2+, Pb2+ 
lớn hơn từ 1,5 đến 10 lần TCVN. 
Ngoài ra, môi trường đất tại các làng nghề cũng bị ô nhiễm nặng nề. Các chất 
thải rắn và lỏng từ các làng nghề này đều có thể ngấm sâu xuống lòng đất, chảy ra 
đồng ruộng làm cho nguồn đất và khả năng sinh lợi của đất như năng suất, chất lượng 
cây trồng, vật nuôi, sinh vật thuỷ sinh bị suy giảm và huỷ diệt. 
1.2. Tình hình sức khỏe, cơ cấu bệnh tật của người lao động tái chế kim loại 
Bệnh phổ biến của người lao động tái chế kim loại chủ yếu là các bệnh về hô 
hấp, bụi phổi và thần kinh. Nguyên nhân gây bệnh chủ yếu do sự phát thải khí độc, 
nguồn nhiệt cao và bụi kim loại từ các lò đúc, nấu kim loại trong quá trình sản xuất. 
Các bệnh có tỷ lệ mắc cao tại nhóm làng nghề tái chế kim loại là bệnh phổi 
thông thường, tiêu hoá, mắt và phụ khoa, ung thư phổi (từ 0,35-1%) và lao phổi (0,4-
0,6%). 
Những tai nạn lao động thường gặp tại các làng nghề tái chế kim loại là chấn 
thương (xây sát ngoài da, tổn thương phần mềm và gẫy xương), bỏng và điện giật. 
1.3. Các giải pháp cải thiện môi trường và điều kiện lao động làng nghề 
Tại các làng nghề tái chế kim loại, do hạn chế về kỹ thuật, máy móc thiết bị cũ 
dẫn đến một lượng lớn các loại chất thải đổ ra môi trường, tạo cơ hội cho áp dụng sản 
xuất sạch hơn. Sau khi áp dụng các giải pháp sản xuất sạch hơn, các dòng thải vẫn 
vượt quá TCVN thì cần phải xử lý các dòng thải (xử lý cuối đường ống). 
3 
Các chủ sản xuất phải thực hiện các công tác về vệ sinh cá nhân cần thiết. Đây 
là một biện pháp quan trọng trong việc kiểm soát và bảo vệ người lao động khỏi phơi 
nhiễm các tác hại nghề nghiệp phát sinh trong quá trình sản xuất. 
Trong thực tế, mặc dù đã áp dụng nhiều biện pháp, nhưng vẫn khó có thể loại 
trừ tất cả các yếu tố nguy hại. Trong trường hợp đó để bảo vệ sức khoẻ cho người lao 
động, phải sử dụng các phương tiện bảo vệ cá nhân, phù hợp với từng loại công việc 
và vị trí lao động cụ thể. 
CHƯƠNG 2. ĐỐI TƯỢNG VÀ PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU 
2.1. Đối tượng nghiên cứu 
- Môi trường lao động tại các cơ sở tái chế kim loại; và 
- Người lao động tại các cơ sở tái chế kim loại. 
2.2. Địa điểm, thời gian và thiết kế nghiên cứu 
Địa điểm và thời gian nghiên cứu: Nghiên cứu được triển khai từ tháng 
01/2013 đến tháng 12/2014 tại xã Văn Môn, huyện Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh. 
Thiết kế nghiên cứu: Cắt ngang mô tả, kết hợp với nghiên cứu can thiệp. 
2.3. Cỡ mẫu nghiên cứu và phương pháp chọn mẫu 
2.3.1. Điều tra cắt ngang trước can thiệp 
Tiến hành từ tháng 1/2013 đến tháng tháng 5/2013 với cỡ mẫu tối thiểu (n) 
được tính theo công thức lấy mẫu ngẫu nhiên đơn: 
Ước tính xác suất người lao động có mức độ thấm nhiễm kim loại nặng vượt 
quá chỉ tiêu cho phép: p = 0,5; Sai số tương đối: ε = 0,1; Hệ số tin cậy: Z1- α/2= 1,96. 
Cỡ mẫu tính toán tối thiểu được xác định là 384 người. Với hệ số điều chỉnh là 
1,5 thì số người lao động cần điều tra là khoảng 600 người. Số cơ sở tái chế kim loại 
được lấy mẫu tương ứng là 40 cơ sở. 
2.3.2. Nghiên cứu can thiệp cộng đồng 
Hoạt động can thiệp được triển khai từ tháng 6/2013 đến tháng 5/2014 tại xã 
Văn Môn, huyện Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh. Nghiên cứu đánh giá sau can thiệp được 
4 
thực hiện từ tháng 6/2014 đến tháng 12/2014. Cỡ mẫu tối thiểu của nghiên cứu can 
thiệp (n) được tính như sau: 
Đánh giá trước can thiệp cho thấy có 65% người lao động có ít nhất một chỉ số 
nồng độ kim loại nặng trong nước tiểu vượt quá ngưỡng cho phép. Do đó P1 = 0,65 và 
Q1 = 0,35; P2 = P1/RR = 0,65/1,75 = 0,37; Q2 = 1 - P2 = 1 - 0,37 = 0,63; Hệ số tin cậy: 
Z1-α/2 = 1,96; Sai số tương đối: ε = 0,20; Nguy cơ tương đối: RR = 1,75. 
Cỡ mẫu tính toán tối thiểu là 210 người, hệ số điều chỉnh là 1,4 thì số người 
tham gia nghiên cứu can thiệp là 300 người. Số cơ sở tái chế kim loại được triển khai 
các hoạt động can thiệp là 20 cơ sở. 
2.4. Công cụ nghiên cứu và phương pháp thu thập thông tin 
Thông tin về tình hình sản xuất, lao động và thông tin cá nhân của người lao 
động được thu thập bằng bộ phiếu phỏng vấn có cấu trúc. Số liệu về môi trường và vi 
khí hậu được thu thập bằng cách sử dụng các máy/công cụ chuyên dùng. 
2.5. Quản lý và phân tích số liệu 
Số liệu được quản lý và phân tích bằng phần mềm Epi Data 3.1 và Stata 13. 
Hiệu quả can thiệp được đánh giá bằng công thức tính chỉ số hiệu quả (CSHQ) 
Với P1 là kết quả có tại thời điểm đánh giá trước can thiệp năm 2013; và P2 là kết quả 
tại thời điểm đánh giá sau can thiệp năm 2014; 
CHƯƠNG 3. KẾT QUẢ NGHIÊN CỨU 
3.1. Thông tin chung 
Bảng 3.1. Đặc điểm chung của các cơ sở tái chế kim loại trong nghiên cứu 
Đặc điểm Tần số ± SD [KGT] 
Diện tích cơ sở sản xuất (m2) 40 131,8 ± 58,2 [75 - 450] 
Số lò tái chế kim loại đang hoạt động tại cơ sở 40 5,4 ± 1,3 [3 - 8] 
Số lao động đang làm việc tại cơ sở 40 21,7 ± 5,0 [14 - 33] 
Thời gian hoạt động sản xuất (năm) 40 21,9 ± 4,8 [8 - 35] 
5 
Diện tích mặt bằng sử dụng cho sản xuất tương đối thấp, diện tích trung bình 
( chỉ đạt gần 132 m2 cho mỗi cơ sở. Số lò tái chế đang hoạt động trung bình là 
khoảng 5 lò. Do đặc thù làng nghề thủ công truyền thống nên hầu hết các cơ sở đều có 
thâm niên hoạt động từ rất lâu, trung bình gần 22 năm. Số người lao động trung bình 
đang làm việc tại mỗi cơ sở tái chế kim loại là gần 22 người. 
Bảng 3.2. Đặc điểm của người lao động tái chế kim loại tham gia nghiên cứu 
Đặc điểm n % 
Giới tính 600 100,0 
Nam 375 62,5 
Nữ 225 37,5 
Nhóm tuổi 600 100,0 
Dưới 30 tuổi 49 8,2 
Từ 30 đến dưới 40 tuổi 207 34,5 
Từ 40 đến dưới 50 tuổi 256 42,7 
50 tuổi hoặc lớn hơn 88 14,7 
Thâm niên làm nghề tái chế kim loại 598 100,0 
Dưới 10 năm 73 12,2 
Từ 10 đến dưới 20 năm 238 39,8 
Từ 20 đến dưới 30 năm 215 36,0 
30 năm hoặc nhiều hơn 72 12,0 
Độ tuổi trung bình của người lao động tham gia nghiên cứu khá cao, gần 41 
tuổi. Trong đó nhóm người lao động từ 40 đến dưới 50 tuổi chiếm tỷ lệ cao nhất 
(42,7%), tiếp đó là nhóm người lao động từ 30 đến dưới 40 tuổi với tỷ lệ hơn 34%. 
Nam giới chiếm đa số trong tổng số người tham gia nghiên cứu (62,5%). 
Người lao động tham gia nghiên cứu có thâm niên làm công việc tái chế kim 
loại khá lâu, nhóm người lao động có thâm niên từ 10 đến dưới 20 năm và nhóm có 
thâm niên từ 20 đến dưới 30 năm chiếm đa số (khoảng 2/3 tổng số người tham gia 
nghiên cứu) với tỷ lệ lần lượt là 39,8% và 36%. 
3.2. Thực trạng môi trường lao động trong các cơ sở tái chế kim loại 
3.2.1. Nhiệt độ, tiếng ồn, chất lượng không khí và nước thải 
Bảng 3.3. Điều kiện nhiệt độ theo vị trí lao động tại cơ sở tái chế kim loại (N = 40) 
Vị trí lao động Ngoài khu vực 
sản xuất Thu gom, sơ chế Nấu, luyện Ra lò, đúc 
6 
Vị trí lao động Ngoài khu vực 
sản xuất Thu gom, sơ chế Nấu, luyện Ra lò, đúc 
Nhiệt 
độ 
(oC) 
KGT 30 - 33 34 - 38 32 - 35 29 - 31 
Vượt TCCP 6 (15%) 40 (100%) 28 (70%) 0 (0%) 
TCCP (TCVN 5508:2009) mùa hè: ≤ 32oC 
Nhiệt độ trung bình các vị trí lao động trong cơ sở tái chế kim loại dao động từ 
31,5 đến 35,7oC. Nhiệt độ trung bình ở khu vực nấu luyện tại tất cả các cơ sở tái chế 
kim loại đều cao hơn TCCP. Hơn 70% số cơ sở có nhiệt độ trung bình tại khu vực ra 
lò/đúc cao hơn TCCP. 
Bảng 3.4. Tiếng ồn theo vị trí lao động trong cơ sở tái chế kim loại (N = 40) 
Mức áp âm chung 
(dBA) 
Vị trí lao động Ngoài khu 
vực SX Thu gom, sơ chế Nấu, luyện Ra lò, đúc 
KGT 70 - 90 62 - 83 65 - 88 51 - 63 
Vượt TCCP - n (%) 2 (5%) 0 (0%) 4 (10%) 0 (0%) 
TCCP (TCVN 3985:1999): ≤ 85 dBA/8 giờ 
Số cơ sở có cường độ tiếng ồn tại vị khu vực thu gom trên TCCP chỉ chiếm 5% 
tổng số cơ sở. Tỷ lệ tương ứng tại khu vực ra lò là 10%. 
Bảng 3.5. Nồng độ bụi theo vị trí lao động tại cơ sở tái chế kim loại (N = 40) 
Nồng độ bụi 
(mg/m3) 
Vị trí lao động Ngoài khu 
vực SX Thu gom, sơ chế Nấu, luyện Ra lò, đúc 
Bụi toàn phần – TCCP (3733/2002/QĐ-BYT): ≤ 4,0 mg/m3 
KGT 3,6 - 5,6 2,4 - 3,5 1,6 - 3,1 0,1 - 0,8 
Vượt TCCP - n (%) 30 (75%) 0 (0%) 0 (0%) 0 (0%) 
Bụi hô hấp - TCCP (3733/2002/QĐ-BYT): ≤ 2,0 mg/m3 
KGT 1,3 - 2,9 0,7 - 1,8 0,7 - 1,8 0,1 - 0,4 
Vượt TCCP - n (%) 15 (37,5%) 0 (0%) 0 (0%) 0 (0%) 
Môi trường làm việc của người lao động tại khu thu gom, sơ chế bị ô nhiễm bụi 
với 75% mẫu bụi toàn phần và 37,5% mẫu bụi hô hấp vượt quá TCCP. Khu nấu, luyện 
và khu ra lò, đúc nồng độ bụi toàn phần và bụi hô hấp đều nằm trong TCCP. 
Bảng 3.6. Nồng độ khí độc theo vị trí lao động tại cơ sở tái chế kim loại (N = 40) 
Nồng độ hơi/khí 
độc(mg/m3) 
Vị trí lao động Ngoài khu 
vực SX Thu gom, sơ chế Nấu, luyện Ra lò, đúc 
Khí CO - TCCP (3733/2002/QĐ-BYT): ≤ 20,0 mg/m3 
7 
Nồng độ hơi/khí 
độc(mg/m3) 
Vị trí lao động Ngoài khu 
vực SX Thu gom, sơ chế Nấu, luyện Ra lò, đúc 
KGT 1 - 3 6,1 - 23,2 3,6 - 21 < 0,01 
Vượt TCCP - n (%) 0 (0%) 10 (25%) 2 (5%) 0 (0%) 
Khí NO2 – TCCP (3733/2002/QĐ-BYT): ≤ 5,0 mg/m3 
KGT 0,2 - 1,3 1,6 - 5,5 0,6 - 5,2 < 0,01 
Vượt TCCP - n (%) 0 (0%) 6 (15%) 2 (5%) 0 (0%) 
Khí SO2 - TCCP (3733/2002/QĐ-BYT): ≤ 5,0 mg/m3 
KGT 0,2 - 1,2 1,6 - 5,3 0,6 - 5 < 0,01 
Vượt TCCP - n (%) 0 (0%) 3 (7,5%) 0 (0%) 0 (0%) 
Khí CO2 - TCCP (3733/2002/QĐ-BYT): ≤ 1800,0 mg/m3 
KGT 996-1346 1464-2275 1197-1597 417 - 590 
Vượt TCCP - n (%) 0 (0%) 22 (55%) 0 (0%) 0 (0%) 
Tỷ lệ cơ sở tái chế kim loại có nồng độ khí CO, NO2, SO2 và CO2 vượt quá 
TCCP lần lượt là 25%, 15%, 7,5% và 55%. 
Bảng 3.7. Nồng độ kim loại nặng trong không khí tại cơ sở tái chế kim loại (N = 40) 
Nguyên tố 
Nồng độ kim loại trong không khí (mg/m3) 
KGT (KGT) 3733/2002/QĐ-BYT 
Số mẫu vượt 
TCCP 
Nhôm 8,57 - 10,55 2 40 (100%) 
Asen 0,05 - 0,08 0,03 40 (100%) 
Cadimi 0,03 - 0,07 0,01 40 (100%) 
Crôm 1,62 - 3,38 0,5 40 (100%) 
Đồng 1,45 - 3,66 0,5 40 (100%) 
Thủy ngân 0 - 0,04 0,02 14 (35%) 
Mangan 0,8 - 2,06 0,3 40 (100%) 
Niken 0,16 - 0,35 0,05 40 (100%) 
Chì 0,24 - 0,63 0,05 40 (100%) 
Kẽm 9,67 - 22,52 5 40 (100%) 
Nồng độ nhôm, cadimi, crom, mangan, đồng, niken trong không khí đều vượt 
gấp khoảng 5 lần TCCP. Asen, kẽm có nồng độ trung bình trong không khí vượt 
TCCP từ 2-3 lần. Đặc biệt, nồng độ chì trong không khí vượt TCCP hơn 8 lần. 
Bảng 3.8. Nồng độ kim loại nặng trong nước thải tại cơ sở tái chế kim loại (N = 40) 
Nguyên tố 
Nồng độ trong nước thải công nghiệp (mg/lít) 
 KGT QCVN 40: 2011/BTNMT Số mẫu vượt TCCP 
Asen 0,1 - 0,25 0,1 37 (92,5%) 
Cadimi 0,01 - 0,09 0,1 0 (0%) 
8 
Nguyên tố 
Nồng độ trong nước thải công nghiệp (mg/lít) 
 KGT QCVN 40: 2011/BTNMT Số mẫu vượt TCCP 
Crôm 0,08 - 0,21 0,1 33 (82,5%) 
Đồng 7,01 - 22,52 2 40 (100%) 
Sắt 12,53 - 32,61 5 40 (100%) 
Thủy ngân < 0,001 0,01 0 (0%) 
Mangan 0,54 - 1,25 1 14 (35%) 
Niken 1,43 - 3,84 0,5 40 (100%) 
Chì 2,16 - 6,62 0,5 40 (100%) 
Kẽm 0,1 - 0,25 3 40 (100%) 
Nồng độ asen trong nước thải cao gấp 1,7 lần TCCP. Tỷ lệ cơ sở có nồng độ 
asen trong nước thải vượt quá TCCP chiếm 92,5%. Tại tất cả các cơ sở, nồng độ một 
số kim loại đều vượt rất nhiều lần TCCP: đồng (8 lần), sắt (hơn 4 lần), niken (gần 5 
lần), chì (gần 9 lần), kẽm (gần 6 lần). 
3.2.2. Điều kiện vệ sinh an toàn lao động 
Bảng 3.9. Thực trạng trang bị bảo hộ lao động cho người lao động trong cơ sở tái chế 
kim loại theo nhóm nghề 
Trang bị bảo hộ 
lao động 
Thu gom, sơ chế 
(n = 290) 
Nấu kim loại 
(n = 31 ... hiễm hơi, bụi kim loại nặng. Nồng độ trung bình trong không khí của một số kim loại 
như nhôm, cadimi, crom, mangan, đồng, niken, asen, kẽm, chì đều vượt TCCP từ 
khoảng 2 - 8 lần. Tất cả các cơ sở tái chế kim loại đều có nồng độ các kim loại trên 
trong không khí vượt TCCP. 
4.1.2. Chất lượng môi trường nước 
Kết quả khảo sát cho thấy, nước thải công nghiệp từ các cơ sở tái chế kim loại 
bị ô nhiễm nghiêm trọng.Nồng độ chì trung bình đo được trong nước thải tại các cơ sở 
tái chế kim loại ở Văn Môn ở mức 4,64 mg/lít, cao hơn 9 lần TCCP và 100% số cơ sở 
đều có nồng độ chì trong nước thải cao hơn TCCP. 
Tất cả các cơ sở tái chế kim loại tại Văn Môn đều có nồng độ đồng trong nước 
thải cao hơn TCCP. Nồng độ đồng đo được dao động từ 7,1 mg/lít đến 22,5 mg/lít, 
trung bình ở mức 16,02 mg/lít (cao hơn 8 lần so với TCCP). 
Nồng độ kẽm trung bình trong nước thải ở mức 17,85 mg/lít, vượt TCCP đến 
gần 6 lần. 
Nồng độ sắt đo được trong nước thải tại các cơ sở tái chế kim loại ở mức 22,18 
mg/lít, cao gấp 4,5 lần so với TCCP. Nồng độ này dao động từ 12,53 mg/lít đến 32,61 
mg/lít. Tất cả các mẫu thử đều vượt TCCP. 
Kết quả đo nồng độ của niken trong nước thải dao động từ khoảng 1,43 mg/lít 
đến 3,84 mg/lít, nồng độ trung bình của niken trong nước thải vào khoảng 2,43 mg/lít, 
cao hơn gần2,5 lần so với TCCP. Ngoài ra, một số kim loại khác có mức độ ô nhiễm 
nhẹ như asen và crôm với nồng độ trung bình trong nước thải là 0,17 mg/lít và 0,14 
mg/lít, cao hơn TCCP là 1,4 lần và 1,7 lần. 
4.1.3. Điều kiện nhiệt độ 
Kết quả nghiên cứu cho thấy các lò nung, nấu, luyện kim loại đã gây ra ô nhiễm 
nhiệt cục bộ tại các cơ sở tái chế kim loại. Nhiệt độ trung bình đo tại khu vực nấu, 
18 
luyện kim loại cao hơn TCCP gần 4oC, trong khi đó, nhiệt độ trung bình tại khu vực ra 
lò, đúc cao hơn TCCP hơn 1oC. Nhiệt độ trung bình tại khu vực nấu luyện của tất cả 
các cơ sở tái chế đều cao hơn TCCP và hơn 70% số cơ sở có nhiệt độ trung bình tại 
khu vực ra lò, đúc cao hơn TCCP. Kết quả này khá phù hợp với kết quả từ nghiên cứu 
của các tác giả khác. 
4.1.4. Ô nhiễm tiếng ồn 
Qua nghiên cứu thấy cường độ tiếng ồn tại một số khu vực tái chế kim loại 
không đạt TCCP, cụ thể: khu vực thu gom, sơ chế phế liệu (5% số mẫu vượt TCCP); 
khu vực ra lò, đúc có 10% số mẫu vượt TCCP.Tỷ lệ người lao động cảm thấy khó chịu 
với tiếng ồn tại cơ sở sản xuất chiếm khoảng 45%. Điều này tương tự như kết quả 
nghiên cứu ở các làng nghề sản xuất vật liệu kim loại khác. 
4.1.5. Điều kiện vệ sinh an toàn lao động 
Hầu hết người lao động đều được trang bị găng tay (99,3%) và khẩu trang 
(97,3%). Khoảng 52% số người lao động được trang bị kính mắt và 64% số người lao 
động được trạng bị quần áo bảo hộ lao động. Tuy nhiên, gần như không có người lao 
động nào được trạng bị mũ bảo hộ và ủng. 
Kết quả nghiên cứu cũng chỉ ra rằng, đa số người lao động (84,5%) đều cho biết 
mình thường xuyên sử dụng thiết bị bảo hộ lao động khi làm việc. Mặc dù vậy, tỷ lệ 
người lao động được hướng dẫn về sử dụng trang thiết bị bảo hộ lao động đúng cách 
và an toàn lại không cao tương ứng. Cụ thể, gần 41% tổng số người lao động tham gia 
nghiên cứu cho biết mình không được hướng dẫn sử dụng trang thiết bị bảo hộ lao 
động. 
Như vậy, cùng với sự ô nhiễm môi trường lao động, trang thiết bị bảo hộ lao 
động cá nhân và tập thể không đầy đủ, chắc chắn sức khoẻ của người lao động tái chế 
kim loại sẽ bị ảnh hưởng và dẫn đến nhiều chấn thương và bệnh lý khác nhau. 
4.2. Tình hình sức khỏe, cơ cấu bệnh tật và mức độ thấm nhiễm kim loại nặng 
ở người lao động tái chế kim loại tại xã Văn Môn năm 2013 
Liên quan đến cơ cấu bệnh tật của người lao động tái chế kim loại, nhóm bệnh 
tâm - thần kinh và nhóm bệnh nội khoa có tỷ lệ người lao động mắc bệnh cao nhất, 
19 
chiếm tỷ lệ lần lượt là 60,7% và 51,3%. Sau đó là các bệnh tai - mũi họng với tỷ lệ 
người lao động tái chế kim loạimắc phải là 25%. Tỷ lệ người lao động mắc các bệnh 
da liễu, ngoại khoa lần lượt chiếm 23,7% và 15,2%. 
Một số bệnh có tỷ lệ mắc phải cao trong cơ cấu của người lao động tái chế kim 
loại tại Văn Môn bao gồm viêm phế quản (gần 20%); đau thắt lưng (gần 15%); nhức 
đầu (26,3%), suy nhược thần kinh (25,7%); mất ngủ (25,2%); sẩn ngứa (12,7%); viêm 
da dị ứng (11%); và viêm mũi dị ứng (13%). 
Sau một ngày làm việc, nhiều người lao động cảm giác mệt mỏi. Các vấn đề sức 
khoẻ mà người lao động tái chế kim loại thường gặp bao gồm: mệt mỏi (52,3%), đau 
lưng (48%), đau đầu (42,7%) và chóng mặt (40,3%). Các vấn đề sức khoẻ khác như 
nặng đầu, căng mắt, cứng vai... có tỷ lệ người lao động mắc phải dao động từ 18,7% 
đến 31,5%. 
Kết quả nghiên cứu cho thấy gần 75% số người lao động cho biết mình đã từng 
bị tai nạn lao động trong vòng 12 tháng trước cuộc điều tra. Nhóm thu gom, sơ chế cao 
có tỷ lệ bị tai nạn lao động hơn so với nhóm nấu kim loại (78,5% so với 71,3%). Kết 
quả của nghiên cứu này phù hợp với những nghiên cứu của các tác giả trước đó là tai 
nạn lao động thường gặp ở người lao động làng nghề là bỏng và chấn thương nhưng về 
mức độ thì trầm trọng hơn. 
Kết quả nghiên cứu cho thấy, nồng độ trung bình của các kim loại nặng trong 
nước tiểu của người lao động vẫn nằm trong khoảng giá trị bình thường. 
4.3. Hiệu quả các biện pháp giáo dục, truyền thông và áp dụng công nghệ xử lý 
khí thải tiên tiến trong các cơ sở tái chế kim loại tại xã Văn Môn năm 2013 
- 2014 
4.3.1. Đánh giá hiệu quả cải thiện chất lượng môi trường lao động trong cơ sở tái 
chế kim loại 
Điều kiện vi khí hậu và môi trường lao động 
Kết quả đánh giá hiệu quả cải thiện điều kiện vi khí hậu cho thấy, nhiệt độ trung 
bình tại khu vực sản xuất trong các cơ sở tái chế kim loại đã được cải thiện. Chỉ số 
hiệu quả can thiệp dao động từ 25-100% tuỳ vị trí lao động. Sự thay đổi về độ ẩm và 
20 
tốc độ gió tại các vị trí lao động trước và sau can thiệp là không có ý nghĩa thống kê (p 
> 0,05). Theo kế hoạch can thiệp, nghiên cứu sẽ hỗ trợ cho các cơ sở tái chế kim loại 
trong việc cải thiện hệ thống thông gió và sắp xếp lại máy móc và thiết bị lao động. 
Tuy nhiên, trong thực tế chỉ có hoạt động cải thiện hệ thống thông gió được triển khai 
đến tất cả các cơ sở có triển khai can thiệp với các hoạt động như bổ xung hoặc bố trí 
lại ống thông hơi và quạt thông gió, biện pháp bố trí cửa mái không thực hiện được do 
không phù hợp với điều kiện của các cơ sở tham gia nghiên cứu. Bên cạnh đó,do hạn 
chế về diện tích nhà xưởng và thời gian sản xuất nên hoạt động sắp xếp lại máy móc 
và thiết bị không thể triển khai đến tất cả các cơ sở tái chế kim loại tham gia nghiên 
cứu. Những vấn đề này có thể là nguyên nhân hạn chế hiệu quả của các biện pháp can 
thiệp. 
Cường độ tiếng ồn tại các vị trí lao động trong cơ sở tái chế kim loại sau can 
thiệp có thay đổi so với thời điểm trước can thiệp. Chỉ số hiệu quả can thiệp tính trên 
tỷ lệ vượt TCCP tại vị trí thu gom, sơ chế đạt 50% và vị trí ra lò, đúc là 100%. Tuy 
nhiên can thiệp chưa có hiệu quả tại vị trí nấu luyện. Nguyên nhân của can thiệp không 
hiệu quả có thể do hệ thống máy móc và thiết bị đã quá cũ và lạc hậu, do đó hoạt động 
bảo dưỡng không đem lại hiệu quả như mong muốn. Bên cạnh đó, chưa có đầy đủ 
thông tin để đánh giá mức độ thực thi của các cơ sở trong việc đảm bảo các nội dung 
can thiệp như thay mới hoặc sửa chữa được thực hiện đúng và kịp thời. 
Nồng độ bụi, hơi/khí độc và hơi kim loại nặng trong không khí đã có mức giảm 
rõ rệt so với thời điểm đánh giá trước can thiệp. Chỉ số hiệu quả can thiệp giảm tỷ lệ 
bụi toàn phần và bụi hô hấp vượt TCCP tại vị trí thu gom, sơ chế lần lượt là 80% và 
90,9%. Trong các cơ sở có CT, nồng độ bụi trong không khí tại vị trí nấu, luyện kim 
loại thời điểm sau can thiệp cũng giảm đáng kể so với thời điểm trước can thiệp. 
Tại khu vực nấu luyện tại các cơ sở tái chế kim loại, tỷ lệ vượt TCCP về nồng độ 
hơi, khí độc trong không khí đều giảm rõ rệt sau can thiệp với chỉ số hiệu quả đạt 
100%. Tại các vị trí lao động khác, sau khi áp dụng hệ thống xử lý khí thải, chất lượng 
không khí tại các cơ sở này cũng đã có những cải thiện đáng kể. 
21 
Cùng với hiệu quả giảm thiểu nồng độ bụi và một số hơi, khí độc trong không 
khí, hệ thống xử lý khí thải cũng có hiệu quả giảm thiểu nồng độ một số kim loại nặng 
trong không khí tại các cơ sở có triển khai hệ thống này. Nồng độ một số kim loại nặng 
đã có mức giảm đáng kể so với thời điểm trước can thiệp. Chỉ số hiệu quả can thiệp 
dao động thấp nhất từ 35% (mangan), 45% (crôm), 55% (cadimi), 70% (nhôm, asen), 
75% (kẽm) và cao nhất là 87,5% (thủy ngân). 
Mặc dù hoạt động can thiệp bằng cách triển khai hệ thống xử lý khí thải tại cơ sở 
tái chế kim loại không trực tiếp can thiệp đến nguồn nước thải từ hoạt động sản xuất 
tại các cơ sở này nhưng cũng có hiệu quả cải thiện gián tiếp làm giảm ô nhiễm kim 
loại trong nước thải. Tuy nhiên, thực tế cho thấy việc tiến hành can thiệp chưa có hiệu 
quả trong việc giảm tỷ lệ vượt TCCP về nống độ kim loại nặng trong nước thải tại các 
cơ sở tái chế kim loại. Để cải thiện chất lượng nước thải, nhất là trong điều kiện cơ sở 
hạ tầng làng nghề còn yếu kém, trình độ người lao động đối với tiếp cận công nghệ 
còn hạn chế, cần thiết phải có hệ thống công nghệ xử lý nước thải có hiệu quả cao, giá 
thành phải chăng và có tính khả thi cao. Đối với từng loại nước thải, cần thiết phải có 
hệ thống xử lý cụ thể. Ví dụ, đối với nước thải mạ điện, có thể áp dụng công nghệ xử 
lý nước thải gián đoạn tại hộ gia đình để xử lý. Đối với nước thải xưởng cán, công 
đoạn xử lý nước thải chủ yếu là tách dầu và chất lơ lửng, do đó chỉ cần áp dụng 
phương pháp xử lý cơ học, đảm bảo tính đơn giản và kinh tế. 
An toàn lao động 
Kết quả sau can thiệp cho thấy, tỷ lệ người lao động được phát đầy đủ 6 thiết bị 
bảo hộ bao gồm kính mắt, khẩu trang, găng tay, mũ bảo hộ, quần áo bảo hộ và ủng đã 
tăng từ 0% lên đến gần 48% thời điểm sau can thiệp (p < 0,05).Tỷ lệ người lao động 
được trang bị kính mắt cải thiện 64% (p < 0,01); tỷ lệ người lao động được trang bị 
quần áo bảo hộ lao động cải thiện 27,3% (p < 0,01); tỷ lệ người được trang bị mũ bảo 
hộ lao động đã tăng 97% (p < 0,01);và gần một nửa (44,8%) số người lao động tại các 
cơ sở triển khai hoạt động can thiệp đã được trang bị ủng (p < 0,01). Hoạt động tập 
huấn sử dụng bảo hộ lao động đúng cách cũng đem lại hiệu quả với tỷ lệ số người lao 
22 
động tái chế kim loại được tập huấn cải thiện 45,4% so với thời điểm trước can thiệp 
(p < 0,05). 
4.3.2. Đánh giá sự thay đổi tình trạng thấm nhiễm kim loại của người lao động tái 
chế kim loại 
So sánh kết quả đánh giá trước và sau can thiệp về nồng độ asen, cadimi, thuỷ 
ngân và chì trong nước tiểu của người lao động tái chế kim loại cho thấy nồng độ các 
chất này có mức độ giảm dao động trong khoảng 8,9% đến 16,7%. 
Nồng độ cadimi trong nước tiểu ở công nhân tái chế kim loại tại các cơ sở có 
triển khai can thiệp đã giảm 12,5% so với thời điểm trước can thiệp(p < 0,05). 
Người lao động tái chế kim loại tại Văn Môn chủ yếu bị thấm nhiễm chì vô cơ 
qua đường hô hấp do hít phải hơi, khói và bụi chì. Ngoài ra, họ có thể cũng đã nuốt 
phải một lượng chì nhất định. Kết quả đánh giá sau can thiệp cho thấy nồng độ chì 
trong nước tiểu ở công nhân tái chế kim loại tại các cơ sở có triển khai can thiệp đã 
giảm 15,6% so với thời điểm trước can thiệp (p < 0,05). 
Kết quả đánh giá sau can thiệp cho thấy nồng độ asen trong nước tiểu ở công 
nhân tái chế kim loại tại các cơ sở có triển khai can thiệp đã giảm 16,7% so với thời 
điểm trước can thiệp (p < 0,05). 
Nồng độ thuỷ ngân trong nước tiểu ở công nhân tái chế kim loại tại các cơ sở có 
triển khai can thiệp đã giảm 8,9% so với thời điểm trước can thiệp (p < 0,05). 
KẾT LUẬN 
1. Thực trạng môi trường lao động 
Môi trường lao động trong các cơ sở tái chế kim loại tại làng nghề Văn Môn đã 
bị ô nhiễm bụi và hơi kim loại nặng nề. Vẫn còn tình trạng ô nhiễm nhiệt, tiếng ồn và 
hơi khí độc tại một số vị trí lao động đặc thù. 
Ô nhiễm tiếng ồn tập trung chu yếu ở khu vực thu gom, phân loại phế liệu. Ô 
nhiễm bụi, tập trung tại khu thu gom, sơ chế phế liệu (75% số mẫu vượt quá TCCP). 
23 
Nồng độ các hơi, khí như CO, NO2, SO2ở mức cao nhưng đều nằm trong 
TCCP. Không khí bị ô nhiễm một số kim loại nặng như nhôm, cadimi, crom, mangan, 
đồng, niken, asen, kẽm và chì với nồng độ vượt gấp từ 2 - 8 lần TCCP. 
Nước thải bị ô nhiễm một số kim loại nặng như asen, đồng, sắt, niken, chì, kẽm 
với nồng độ vượt gấp từ 1,7 - 8 lần TCCP. 
2. Tình hình sức khỏe, cơ cấu bệnh tật và mức độ thấm nhiễm kim loại nặng ở 
người lao động 
Người lao động không được trang bị đầy đủ chủng loại trang thiết bị bảo hộ lao 
động, đặc biệt là mũ bảo hộ và ủng. Tỷ lệ người lao động không được hướng dẫn sử 
dụng bảo hộ lao động đúng cách còn cao (41%). 
Hầu hết người lao động đều mắc một bệnh cấp tính bất kỳ (chiếm gần 100%). 
Tỷ lệ mắc bệnh mạn tính trong vòng 36 tháng trước nghiên cứu là 35%. Tai nạn lao 
động và chấn thương trong vòng 12 tháng trước nghiên cứu là tương đối phổ biến với 
tỷ lệ 75%. Tỷ lệ người lao động tái chế kim loại bị thấm nhiễm kim loại tương đối cao. 
Một số bệnh cấp tính thường gặp ở người lao động tái chế kim loại tại Văn 
Môn: ho, cảm cúm, sốt (31%); đau đầu mất ngủ (25,8%); đau lưng, xương khớp 
(18,2%); đau bụng (14,3%). Một số bệnh mạn tính thường gặp: hô hấp (11%); các 
bệnh nghề nghiệp (5,8%); và giảm thính lực (5,3%). 
Nồng độ trung bình của một số kim loại nặng (asen, cadimi, thuỷ ngân và chì) 
trong nước tiểu của người lao động tái chế kim loại vẫn nằm trong mức bình thường. 
3. Hiệu quả các biện pháp giáo dục, truyền thông và áp dụng công nghệ xử lý khí 
thải tiên tiến trong các cơ sở tái chế kim loại tại xã Văn Môn 
 Các biện pháp can thiệp về giáo dục, truyền thông và áp dụng công nghệ xử lý khí 
thải đã đạt được một số kết quả nhất định, giúp cải thiện môi trường lao động và làm 
giảm mức độ thấm nhiễm kim loại nặng của người lao động tái chế kim loại ở làng 
nghề Văn Môn. 
24 
KHUYẾN NGHỊ 
Dựa trên các kết quả nghiên cứu trong hai vòng điều ra năm 2013 và 2014 
và kết quả đạt được trong quá trình can thiệp, chúng tôi đưa ra một số khuyến 
nghị như sau: 
- Tăng cường giáo dục nâng cao ý thức cộng đồng 
- Mở rộng áp dụng các biện pháp kỹ thuật công nghệ tiên tiến 
- Tăng cường nghiên cứu, theo dõi và giám sát chất lượng môi trường và 
sức khoẻ người lao động 
DANH MỤC CÔNG TRÌNH NGHIÊN CỨU CỦA TÁC GIẢ 
1. T. V. Thiện, N. T. H. Hạnh, N. T. T. Dương và cộng sự (2015), "Hiệu quả 
cải thiện an toàn lao động tại các cơ sở tái chế kim loại ở xã Văn Môn, 
huyện Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh", Tạp chí Y học dự phòng XXV (12), tr. 
172. 
2. T. V. Thiện, N. T. H. Hạnh, N. T. T. Dương và cộng sự (2015), "Cơ cấu 
bệnh tật của người lao động tại làng nghề tái chế kim loại xã Văn Môn, 
huyện Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh năm 2013", Tạp chí Y học dự phòng 
XXV (t13), tr. 173. 

File đính kèm:

  • pdftom_tat_luan_an_thuc_trang_o_nhiem_moi_truong_suc_khoe_nguoi.pdf